Một bức thư cho chính mình
- Hannah Hoang
- Jan 18, 2019
- 3 min read
Bức thư này tôi xin gửi đến em - người khiến tôi nhiều lúc thật sự không thể hiểu nổi.

Em thân mến!
Tôi không biết vì sao mình viết thư cho em, càng không biết đến khi nào em sẽ nhận được bức thư này. Nhưng bây giờ, có vài nguyện vọng muốn gửi gắm em.
Đầu tiên, cầu mong em bình an lặng lẽ vượt qua tuổi dậy thì, chứ đừng bình an lặng lẽ đi qua thanh xuân. Tôi biết mà, em không phải một cô gái ngoan hiền như người ta vẫn nói. Em có khi quả quyết, kích động, thậm chí có lúc muốn nổi loạn, quả thật khiến tôi giật mình.
Cầu mong trong thế giới của em, mooic ngày đều là ngày trời đẹp. Dù có quên mang ô, em cũng cứ nói với chính mình: "Hôm nay tôi muốn dầm mưa."Rồi khi mặt trời xua tan mây đen mịt mù thì em lại là chính em - luôn rạng rỡ.
Cầu mong em trưởng thành không phải do ép buộc. Học cách cười thôi mà không nói, thừa nhận nhưng không tin, học cách hiểu lòng người vô tận. Tôi biết em là người thoải mái, dễ tính, không dám nói lời từ chối sự nhờ vẩ của người khác, nhưng hãy cứ thong thả thôi, rồi tất cả sẽ ổn, đừng vội.
Cầu mong em luôn may mắn. Luôn biết ơn cuộc đời, yêu điều tốt đẹp, cũng thương mến bản thân. Hãy cười lên, mặc dù tôi biết em biết em cười không đẹp, và người ta thường bảo em "Đừng cười." "Điệu cười của mày thật quái dị.".... Nhưng hãy cứ cười lên, sao cứ phải buồn rầu ủ dột để rồi lại phải vui. Lời người khác nói đâu quan trọng bằng cảm giác hạnh phúc mà em có được.
Cầu mong em giữ cho mình cứng cỏi, cũng để lại chút yếu mềm. Thiện lương phải theo nguyên tắc, cảm tính cũng cần giới hạn. Đối với kẻ khó ưa, phải đáp trả cả vốn lẫn lãi, mà mạnh tay rồi cũng không để mắt lễ nghi:
"Xin lỗi làm cậu bị thương, nhưng tôi là con gái, tôi phải bảo vệ chính mình."
Cầu mong em không bỏ qua tiểu tiết, không dễ dãi với mình. Nếu muốn sau này có quyền lựa chọn, kể từ bây giờ phải cố gắng học hỏi tiếp thu. Tất cả những điều em làm không vì ai hết, thế nên đừng tìm lý do cho hết thảy hậu quả, phải tự mình gánh vác đảm đương.
Cầu mong em cả đời cố gắng, cả đời được yêu. Vào ngày mệt mỏi nhất gặp được nửa kia đích thực. Những năm hai mấy tuổi có lẽ em sẽ rơi vào bể tình, nhưng nhất định không được đuối nước, người không yêu được thì đừng đợi, tuyệt đối đừng để mất tôn nghiêm. Tìm một người sẵn lòng bên em đi qua năm tháng và cùng anh ấy già đi thôi..
Cầu mong em được sống như mình muốn. Không lấy lòng nịnh bợ kẻ không thích, cũng chẳng cần vô cớ ghét bỏ ai. Em luôn lén để ý ánh mắt người khác nhìn mình, thế nên tôi phiền lòng lắm.
Cuối thư tôi chỉ muốn gửi đến em một câu:
"Tôi ơi, đừng sợ nhé! Cứ từng bước khoan thai, rồi mai kia nhìn lại - Ôi, một chặng rất dài..."
Hãy sống hết mình với cuộc đời.
@skybooks - editted
Comentarios